Khi gần như cả ngày trong thời gian này, chúng ta ở nhà, đi ra đi vào căn bếp, thì một cách để việc nấu nướng đỡ nhám chán hơn là chọn khám phá những nguyên liệu mới. Coca thì không phải là thứ gì mới mẻ, từ hàng chục năm trước nó đã trở thành biểu tượng ở nước Mỹ và nhiều nơi trên thế giới. Chúng ta dùng bia, dùng rượu để nấu ăn thì tại sao lại không dùng Coca nhỉ?! Và Đậu Sốt Coca là một “thử nghiệm” vui vẻ nhưng vẫn đưa cơm lắm!
món việt
Những ngày này, mình lại dành nhiều thời gian hơn cho căn bếp nhỏ. Đây cũng là thời gian phù hợp để mình thử sức với những món mà từ trước tới nay vẫn còn ngần ngại – là những món bánh truyền thống của Việt Nam. Nay mình làm bánh gối, tay vắn bột còn chưa được nhuần nhuyễn nhưng mùi vị thơm ngon, gợi nhớ tới những kí ức của tuổi thơ.
Nhắc đến món canh chua là mình lại có biết bao nhiêu điều muốn nói. Khi nấu món này, có vô vàn cách để tạo nên vị chua, mà mỗi nguyên liệu lại có điểm hấp dẫn riêng. Khi còn được mẹ chăm chút, mâm cơm nhà thi thoảng lại có bát canh dưa cá, chua chua ngọt ngọt, đặc biệt thích hợp cho mùa hè nóng nực.
Một bữa cơm giản đơn, nhiều khi lại là bữa cơm ngon lành đủ đầy nhất. Không cầu kì kiểu cách, chỉ với những món ăn đậm chất Việt. Một mâm cơm với bát cơm nóng hổi, đĩa rau xanh ngần cùng một món kho, thêm bát canh thanh mát nữa. Bữa cơm hôm nay, mình đã chọn món Nấm Kho Tiêu, vốn được lấy cảm hứng từ sự giản đơn như thế.
Muối vừng – một món ăn của tuổi thơ, luôn khiến mình bồi hồi khi nhớ về nó. Bát cơm trắng nóng hỏi mẹ vừa nấu xong. Lọ muối vừng chỉ còn phân nửa. Mùi thơm của hạt gạo, hạt ngọc của trời, quyện với mùi thơm của hạt lạc quê. Rồi cái vị mặn mòi của muối hoà với vị ngọt bùi còn lạc rang thơm nức. Tất cả chỉ đơn giản vậy thôi, mà chan chứa trong đó là những kỉ niệm và tình thương, khó có món “sơn hào hải vị” nào sánh được…
Bữa cơm của người Việt đơn giản lắm, đâu có cần cầu kì làm gì. Một nồi cơm thơm nức mùi gạo mới. Một bát canh ngọt ngào nóng hổi. Một đĩa rau vườn nhà xanh mướt. Và một món kho đậm đà hao cơm nữa là đủ rồi. Và bữa cơm hôm nay của mình có món cà tím kho dứa.
Ngày bé, dù trưa hè nắng gắt, mình vẫn đi cố mà đi hái mít xanh, rồi đem về chấm muối. Tuổi thơ ở quê, đâu thể nào thiếu cây mít được. Múi mít thì để ăn rồi, hạt mít thì giữ lại rang lên làm món ăn vặt hay ho, ấy vậy mà xơ mít đều bị bỏ đi…
Mùa hè, tiếng giò xào xạc quành luỹ tre làng buổi ban trưa. Giữa cái nắng gắt của hè là những làn gió man mác của một miền quê nhỏ. Nhưng nồi chè đậu đỏ mẹ nấu vẫn là thứ giải nhiệt tốt nhất, suốt năm tháng tuổi thơ của mình. Một món ăn rất đỗi bình dị, chẳng ham cầu kì bóng bẩy, cứ thể lặng lẽ đi vào lòng người.
Lại nhớ những buổi chiều mùa hè, tan giờ làm, mấy anh chị cùng chỗ làm lại rủ nhau đi ăn vặt. Đĩa ốc luộc cùng nước chấm, vài ba bát cháo trai, rồi đĩa xoài chắm muối ớt là đủ bộ. Món ốc luộc chưa bao giờ hấp dẫn mình cả, quả thực mình thấy vị của nó rất đỗi nhạt nhẽo, nếu thiếu đi bát nước chấm. Vậy nên mình cứ thẳng tiến vô màn cháo 😀 Vẫn cách làm quen thuộc ấy, món Nấm Hấp Sả phải nói là ngon và đậm đà hơn nhiều.
Những ngày đầu tháng 4 đã gõ cửa, cũng là thời điểm dâu tằm chín. Nhìn sạp dâu đầy ắp ngoài chợ, mình lại nhớ đến ngày tháng tuổi thơ. Những đám dâu tằm mọc dại bên bờ tường. Rồi mấy đứa buổi trưa hè không ngủ, đi lang thang, hái ăn những quả dâu còn chưa chín. Đứa nào cũng nhắm mắt nhắm mũi vì chua. Ấy vậy mà món nước dâu làm từ si rô dầu tằm, thứ đồ uống giải khát mấy ngày hè là đứa nào cũng khoái…