Những ngày tháng 6, trời đất mưa nắng thất thường. Sau đêm mưa tầm tã, tiết trời dịu đi phần nào. Sớm dậy, mình ra chợ mua bó sen đầu mùa, thêm nắm cốm vụ chiêm. Mặt trời còn lấp ló sau đám mây kia nên không khí hiền hoà biết nhường nào…
Những bó sen đầu mùa e ấp đợi người có duyên. Tay cầm bó sen mà hương mùa hè nhẹ nhàng chạm cánh mũi. Mình nhớ đến câu cao dao:
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng
Nhụy vàng, bông trắng, lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
Nhớ về tuổi thơ, bên con đường đi học thân thuộc là đầm sen rộng sải cánh cò bay. Hè đến là sen nơi ấy nhẹ nhàng khoe hương, khoe sắc, không vồn vã sặc sỡ mà dịu dàng tinh khiết… Rồi giữa cái nắng chang chang của chiều hè nọ, nhớ về những kí ức tuổi thơ ấy, lòng cũng diụ đi phần nào. Nhiều khi, mình cảm thấy may mắn khi tuổi thơ được sinh ra và lớn lên ở quê, để biết sen biết nắng.