Phải bắt đầu từ đâu nhỉ? Từ bé thì mình đã quen với chốn xó bếp. Nhà mình vốn mở một quán ăn nhỏ. Bố mẹ kiêm luôn đầu bếp chính. Mình thì kiêm chân phục vụ bàn. Mẹ kể bé toàn lon ton chạy quanh dọn cốc nước cốc bia. Lớn hơn thì làm việc nặng hơn, chính là bưng bê chuyên nghiệp. Tính sơ ra kinh nghiệm hơn chục năm chạy bàn đó chứ.
Sáng ra, nếu không phải đi học, thì mẹ bảo nhặt rau, rán đậu, chuẩn bị nguyên liệu cho cả một ngày bán hàng. Nghe qua có vẻ chăm chỉ chứ mình hồi đó coi mấy việc vậy là khổ sai không à, làm cho có thôi với tinh thần xong việc là thoát nợ. Mấy việc bếp núc cũng nhọc công. Chuẩn bị, nấu nướng rồi dọn dẹp cho cả mấy chục người. Do đó mà một phần trong mình không còn hứng thú với việc bếp núc vì nó từng gắn với những ngày hè tấp nập người ra người vào, bê đồ chạy qua chạy lại, toát mồ hôi hột. Mà ở nhà, được mẹ chăm quen, nào phải động tay làm cái gì.

Cái chuyện nhặt rau từng là một gánh nặng với mình
Những ngày tháng lang thang ngoài quán
Rồi đến cái tuổi đi học đại học như bao đứa bạn khác. Vậy là không còn mẹ chăm rồi làm hộ cho nữa. Bản thân bắt đầu phải làm quen với khái niệm gọi là tự lập. Mấy năm đầu đại học thì vẫn lười mà ăn ở ngoài thôi, đâu muốn lăn vào bếp làm chi. Hết 4 năm ròng ngồi ghế nhà trường, mình đi làm được một thời gian, quãng đó thì vẫn tiếp tục điệp khúc ăn ngoài quán. Rồi cứ như số phận an bài, mình nghỉ ở nhà làm việc tự do, đâm ra nhàn nhã, loanh quanh 4 bức tường cả ngày nên cái niềm vui thú với chuyện bếp núc nó ập đến, một cách tự nhiên.
Lấy tiền lương giành dụm ra mua bếp, mua bát đũa, tự làm cho mình một xó bếp nho nhỏ. Phải nói rằng đồ bếp tính ra toàn thứ đắt tiền thôi. Theo phản xạ, hồi đầu tập tành nu nướng là nấu theo mẹ. Nhớ món nào là làm lại món đó. Cứ thế rồi quen, riêng việc rửa bát là vẫn không quen nổi. Nhiều lúc thấy mệt và căng thẳng, vậy mà ngồi thái rau trộn mì tí là lại hết. Ăn ngoài quán cơm thì tiện đấy, vác mông đến rồi về, không nề hà bát đũa bẩn thỉu. Nhưng cơm mình nấu, dù đôi khi khó nuốt, vẫn làm tâm trạng dễ chịu hơn. Đôi khi ước rằng ăn xong có người rửa hộ thì tốt biết mấy. Người chơi game, kẻ tập gym để xả vơi đi căng thẳng, còn mình chọn việc lăn vào xó bếp.
Chúng ta là những gì chúng ta ăn vào
Có người bạn từng có lần nói với mình rằng: việc nấu ăn và tiếp xúc với đồ ăn một cách trực tiếp, cũng là mình đang trao đổi năng lượng với chúng. Ngẫm lại rằng vạn vật tương tác với nhau theo nhiều cách mà ta không thể và cũng không cần cố gắng để giải thích. Thấy lắm lúc mệt mỏi quá, rồi tâm trạng dồn nén, đồ nấu ra đều không ngon. Việc chọn từng nhành rau, gọt từng quả khoai tây, lăn từng miếng bột, cũng như ta đang làm nghệ thuật, một nghệ thuật bình dị, thổi hồn cho chính món ăn mà ta sẽ thưởng thức.
Mình không nghĩ rằng ai cũng phải biết nấu ăn. Do điều kiện mỗi người mỗi khác nhưng hãy dành chút thời gian trong cuộc sống bận rộn thường ngày để làm bạn với đồ ăn của chúng ta. Để xó bếp trở thành chốn thân thương.
5 bình luận
Từ lúc biết tới anh em mới thấy mình còn kém quá, chưa khéo tay với…siêng bằng haha. Em ăn thuần chay cũng được mới 4 tháng thôi, chưa là bao nhiêu, bản thân trước giờ cũng thích nấu nướng, đặc biệt là nấu cho người khác. Thích ăn ngon và thích được nấu ăn, từ lúc ăn chay lại càng phải bỏ thời gian với công sức ra tự nấu, mới thấy việc nấu ăn nó thực sự rất tuyệt, thẩm mỹ thì ai cũng có nét thẩm mỹ riêng, nhưng nấu ăn thì không phải ai cũng tiếp xúc nó đúng cách như anh nói.
Nấu ăn thì không có ai kém hơn ai đâu em à. Anh thấy nấu ăn mỗi người mỗi vị, ngon thì cũng do cảm nhận chủ quan của người ăn nữa. Rồi nấu ăn ta cũng như giao tiếp và trao đổi với thức ăn vậy. Vậy nên đồ ăn ai nấu đều mang dấu ấn của người đó. Động lực nấu ăn của anh cũng xuất phát từ việc chuyển qua nấu chay. Lắm lúc anh thấy căng thẳng, mà cứ vào bếp làm nụng tí chút là lại cảm thấy thoải mái hơn. Mong là em sẽ nấu được nhiều món chay ngon hơn nữa cho bạn bè, người thân và gia đình nha 😉
Cám ơn anh!
Được học và nấu cho gia đình mình những món ăn thuần chay là ước mơ mà mình ấp ủ cũng khá lâu rồi, nhưng vì điều kiện bản thân bây giờ không cho phép: chăm 2 con nhỏ và đi làm nên mình không có thời gian để tìm hiểu và nghiên cứu cách chọn nguyên liệu và chế biến thành món ăn. Mình hy vọng thông qua chia sẻ của bạn mình sẽ tích cóp được vốn kiến thức “kha khá”, để sau này khi có nhiều thời gian mình sẽ thực hiện! Cảm ơn bạn thật nhiều?!!!
Cảm ơn bạn đã quan tâm và ghé thăm Blog của mình. Thật nhiều công thức nấu ăn sẽ được cập nhật trong thời gian tới, cả món chính và món ngọt bạn nhé. Mình sẽ update trên Facebook Ducan Kitchen và Website, có gì bạn cứ theo dõi cập nhật ạ. Chúc bạn sớm nấu được nhiều món ngon thuần chay, thuần thực vật cho cả gia đình 😀