Những ngày đầu đông giá lạnh, bát canh kim chi đậu phụ nóng hổi, đậm đà, chút cay nồng với màu đỏ hấp dẫn, nhìn mà đã thèm ngay rồi. Trước khi mình tìm hiểu và nấu món Hàn, thì thấy sao mà phức tạp vậy, phần nhiều là vì chưa quen gia vị. Nấu được rồi thì thấy nhiều món cũng đơn giản, không quá khó làm. Mình liền nghĩ tới cách mà người phương Tây vẫn hay nghĩ về món truyền thống của Việt Nam. Làm nhiều tay quen thì cái gì cũng dễ…
đậu phụ
Khi gần như cả ngày trong thời gian này, chúng ta ở nhà, đi ra đi vào căn bếp, thì một cách để việc nấu nướng đỡ nhám chán hơn là chọn khám phá những nguyên liệu mới. Coca thì không phải là thứ gì mới mẻ, từ hàng chục năm trước nó đã trở thành biểu tượng ở nước Mỹ và nhiều nơi trên thế giới. Chúng ta dùng bia, dùng rượu để nấu ăn thì tại sao lại không dùng Coca nhỉ?! Và Đậu Sốt Coca là một “thử nghiệm” vui vẻ nhưng vẫn đưa cơm lắm!
Hôm trước Ducan Kitchen đã cùng bạn làm một chuyến tới ẩm thực Trung Hoa với món Đậu Hũ Tứ Xuyên Chay. Hôm nay chúng ta cùng đến với đất nước mặt trời mọc qua ẩm thực của họ với món Đậu Sốt Teriyaki nào.
Tiếp tục series những món “tưởng không ngon mà ngon không tưởng” của Ducan Kitchen, nay mình xin giới thiệu với mọi người một món vô cùng đơn giản mà lại thơm ngon, đưa cơm – Đậu Khìa Nước Dừa.
Đậu phụ vốn là một trong những thực phẩm đặc trưng của ẩm thực Á Đông, đặc biệt là với cộng đồng người ăn chay. Thời gian gần đây, loại thực phẩm này ngày càng trở nên phổ biến trên những kệ hàng tại các quốc gia phương Tây – dứoi sự tác động và ảnh hưởng trực tiếp & gián tiếp của phong trào ăn chay. Không chỉ là một trong những thực phẩm giàu đạm toàn phần, đậu phụ còn là một loại thực phẩm rất chi là linh hoạt nữa. Hôm nay Ducan Kitchen muốn giới thiệu một món ăn đơn giản đưa cơm là món đậu phụ sốt chua ngọt…
Ngày bé, dù trưa hè nắng gắt, mình vẫn đi cố mà đi hái mít xanh, rồi đem về chấm muối. Tuổi thơ ở quê, đâu thể nào thiếu cây mít được. Múi mít thì để ăn rồi, hạt mít thì giữ lại rang lên làm món ăn vặt hay ho, ấy vậy mà xơ mít đều bị bỏ đi…
Bún Riêu – món ăn dân giã quen thuộc của người Việt. Loanh quanh đâu đó ở một con phố của Hà Nội một chút thôi là ta đã thấy dăm ba hàng quán bán bún riêu rồi. Đó có thể là hàng quán hay là những gánh bún hàng rong. Mà không hiểu sao, mình có thể ăn bún riêu quanh năm, không chán cơm mà vẫn thèm bún. Bởi cái vị ngọt thanh, chua nhẹ của nó làm mình mê mệt. Và Bún Riêu Đậu vẫn giữ được trọn vẹn cái vị mà mình yêu.
Hồi bé, nhắc đến mấy món lên men là mình sợ lắm. Từ tương bần đến mắm tôm đều có cái mùi đặc trưng thật không dễ thương chút nào. Nhưng dưới sự kết hợp khéo léo giữa các nguyên liệu, với một chút tận tâm, chúng góp phần tạo nên nhiều món ăn ngon lành mà mẹ vẫn nấu cho mình những năm tháng tuổi thơ.