Hồi bé, nhắc đến mấy món lên men là mình sợ lắm. Từ tương bần đến mắm tôm đều có cái mùi đặc trưng thật không dễ thương chút nào. Nhưng dưới sự kết hợp khéo léo giữa các nguyên liệu, với một chút tận tâm, chúng góp phần tạo nên nhiều món ăn ngon lành mà mẹ vẫn nấu cho mình những năm tháng tuổi thơ.
Món Việt
Hồi vẫn còn cắp sách đến giảng đường đại học, xôi xéo là món quà sáng quen thuộc của mình. Dọc đường đến trường có mấy cô ngồi bán xôi buổi sáng. Vậy là cứ đến lớp ca đầu tiên là mùi xôi xéo, ruốc và hành cứ ngập khắp phòng.
Ruốc Nấm – món xuất hiện trong mọi menu của các quán chay ở Việt Nam. Cái vị ngọt của chân nấm tạo nên mùi vị đặc biệt của món ruốc. Mình có cái tật là cứ thấy cái gì người ta làm là muốn làm cho bằng được. Và mình cũng quan niệm muốn ăn thì lăn vào bếp. Một thìa thời gian, hai thìa nhẫn nại là ta được một bát ruốc nấm ngon nghẻ rồi.
Món này dần dà trở thành món tủ của mình. Vừa dễ làm, dễ ăn và dĩ nhiên là tốn cơm. Giới thiệu với mọi người thì ai cũng ngạc nhiên rằng sao lại mang rong biển đi kho. Ấy vậy nó vẫn ngon lắm. Rong biển cuộn cơm, rong biển nấu canh, rong biển làm salad. Và bây giờ chúng ta có thêm món rong biển kho. Vị ngậy của đậu kết hợp với vị mặn mà đặc trưng của rong biển cùng mùi thơm của sả và giềng. Một chút cay cay của ớt tươi nữa là tròn vị.